Đi đến nội dung

GIỚI TRẺ THẮC MẮC

Chúng ta có nên chia tay không? (Phần 1)

Chúng ta có nên chia tay không? (Phần 1)

 Có khi việc chia tay là điều giúp ích. Hãy xem kinh nghiệm của chị Jill. Chị nói: “Lúc đầu tôi rất tự hào vì có bạn trai luôn lo lắng về việc tôi ở đâu, làm gì và đi với ai. Nhưng rồi dần dần tôi không được phép dành thời gian cho ai khác ngoài bạn ấy. Thậm chí bạn ấy còn ghen tị khi tôi dành thời gian cho gia đình, nhất là với cha tôi. Khi chấm dứt mối quan hệ với bạn ấy, tôi cảm thấy nhẹ cả người!”.

 Chị Sarah cũng như vậy. Chị bắt đầu để ý người chị đang hẹn hò, tên John, là mỉa mai, đòi hỏi và thô lỗ. Chị Sarah nhớ lại: “Có lần bạn ấy đến nhà trễ ba tiếng! Khi mẹ tôi ra mở cửa, bạn ấy không chào hỏi gì cả, rồi nói: ‘Đi, chúng ta trễ rồi’. Không nói là ‘Anh trễ’, nhưng ‘Chúng ta trễ’. Đáng lẽ bạn ấy nên xin lỗi và giải thích lý do đến trễ. Trên hết, lẽ ra bạn ấy nên tôn trọng mẹ tôi!”.

 Dĩ nhiên, không nhất thiết phải chia tay nếu không vui lòng trước một hành động hay tính khí nào đó (Thi-thiên 130:3). Nhưng khi chị Sarah nhận ra rằng John thường xuyên cư xử thô lỗ thì chị quyết định chia tay.

 Nói sao nếu bạn xác định, như Jill và Sarah, người mà mình đang hẹn hò không phải là người hôn phối thích hợp? Trong trường hợp đó, đừng lờ đi cảm xúc! Dù là khó, nhưng chia tay có thể là điều tốt nhất. Châm-ngôn 22:3 nói: “Người khôn-ngoan thấy điều tai-vạ, và ẩn mình”.

 Thật vậy, có lẽ việc chia tay không phải là điều dễ dàng. Nhưng hôn nhân là một kết ước lâu dài. Thà đau lòng một thời gian ngắn còn hơn chịu đựng cảm giác hối tiếc lâu dài sau này!