Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

“Nguyện sự khôn sáng của cô được ban phước!”

“Nguyện sự khôn sáng của cô được ban phước!”

Đa-vít, một người Y-sơ-ra-ên thời xưa, đã nói những lời trên để khen một phụ nữ đến gặp ông. Cô tên là A-bi-ga-in. Điều gì thúc đẩy Đa-vít khen cô và làm sao chúng ta nhận lợi ích từ gương của cô?

Đa-vít gặp người phụ nữ đã kết hôn này vào lúc ông chạy trốn vua Sau-lơ. A-bi-ga-in kết hôn với Na-banh, một người giàu sang có nhiều bầy gia súc ăn cỏ ở vùng núi thuộc miền nam Giu-đa. Đa-vít và những người theo ông “như bức tường bảo vệ” cho những người chăn và bầy gia súc của Na-banh. Sau này, Đa-vít phái sứ giả đến gặp Na-banh để xin “bất cứ thứ gì mà ông có thể chia sẻ”, tức là thực phẩm (1 Sa 25:8, 15, 16). Khi xem xét việc Đa-vít và những người theo ông đã bảo vệ quyền lợi của Na-banh thì đó không phải là yêu cầu vô lý.

Tên của Na-banh có nghĩa là “rồ dại” hay “ngu ngốc”, và ông sống đúng với tên của mình. Ông nói những lời gắt gỏng và xúc phạm cũng như từ chối yêu cầu của Đa-vít. Thế nên, Đa-vít chuẩn bị để trừng phạt Na-banh vì cách phản ứng phi lý và xấc xược của ông ta. Na-banh và người nhà sẽ phải trả giá cho sự ngu ngốc của ông.—1 Sa 25:2-13, 21, 22.

Vì nhận thức rõ hậu quả tai hại của hành động hấp tấp mà Đa-vít đang định làm, nên A-bi-ga-in dũng cảm can thiệp. Bà cung kính khẩn xin Đa-vít dựa trên mối quan hệ của ông với Đức Giê-hô-va. Ngoài ra, bà cung cấp dư dật thực phẩm cho Đa-vít, là người sắp lên làm vua, và những người theo ông. Còn Đa-vít thừa nhận rằng Đức Giê-hô-va đã dùng cô để ngăn ông phạm tội trước mặt Đức Chúa Trời. Ông nói với A-bi-ga-in: “Nguyện sự khôn sáng của cô được ban phước! Nguyện cô được phước vì hôm nay đã ngăn tôi phạm tội đổ máu”.—1 Sa 25:18, 19, 23-35.

Chắc chắn, chúng ta không bao giờ muốn giống Na-banh, không biết ơn về những điều tốt người khác làm cho mình. Hơn nữa, khi thấy một điều sai trái sắp xảy ra, chúng ta nên làm gì đó để xoa dịu tình thế. Chúng ta có thể có đồng tâm tình với người viết Thi thiên khi ông nói với Đức Chúa Trời: “Xin chỉ dạy con sự khôn sáng và tri thức”.—Thi 119:66.

Người khác có thể nhận thấy chúng ta hành động khôn ngoan, hay khôn sáng. Cho dù nói ra hay không, họ có thể cảm thấy như Đa-vít, người đã nói: “Nguyện sự khôn sáng của cô được ban phước!”.